Pair of Vintage Old School Fru
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Chàng hoàng tử trong giấc mơ


Phan_18

Vì ở đây không có nhiều học sinh từ Ban C nên phần thi này sẽ đc ưu tiên cho các đội ban C. Người đầu tiên sẽ là thành viên của chính đội tôi . . Dành sân khấu lại cho Prince Zita. . .

Tiếng hò reo từ phía dưới ngày một to dần. . Ai cũng biết tới khả năng hát siêu đẳng của Zita nên khi nghe tên anh . . mọi người phấn khích hẳn lên . Lin nghe tên “ ông xã” mình chạy vội ra gần sân khấu cổ vũ .

Chồng yêu! Fighting

Zita thấy đôi mắt hiện toàn đồ ăn của Lin hiểu ý gật nhẹ đầu. . Còn kịp nói nhỏ với cô bé :

Chỗ đồ ăn đó sẽ là của Lin

Cô bé tự hào với sự ăn ý vô cùng tuyệt vời này của mình và Zita. Chỉ bằng ánh mắt mà hiểu được đối phương đang muốn nói gì, đang cần gì. .

Tiếng nhạc của “ Mùa yêu đầu” vang lên . . .

Có lúc anh vẫn thường nhớ về,ngày đầu tiên đôi ta có nhau

Mỗi sáng anh bắt đầu một thói quen, gửi cho em một dòng yêu thương thật nồng nàn

Và giờ anh chợt nhớ phút nói tiếng yêu đầu

Nhớ môi em chiếc hôn đầu tiên

Mùa yêu đầu tiên

Và giờ anh lại thấy vẫn đấy những khi gần nhau

Những cái ôm thật chặt từ phía sau

Và anh yêu biết bao vòng tay nồng ấm mỗi khi hẹn hò

Để hát cho em ngàn lời

Yêu và yêu và yêu em mãi mãi

Yêu và yêu và yêu sẽ lâu dài .

Và yêu mình em chỉ mình em thôi chẳng phải là một ai khác .

Yêu và đi cùng anh đi suốt kiếp

Yêu và không rời xa đến cho đời

Một đóa hương yêu ngọt ngào cho em

Gần lại bên anh .Mùa yêu đầu tiên

Lời bài hát vô cùng ngọt ngào, mê hoặc và lôi cuốn theo từng giai điệu hòa cùng với giọng hát trầm ấm rất êm tai khiến trái tim mỗi người thổn thức theo một cách riêng. Ai nấy đều chắc nịch một điều về hát thì khó ai có thể thắng nổi Zita.

Với giọng hát tuyệt vời ông mặt trời như vậy, Zita được sự ủng hộ nhiệt tình từ phía dưới. . Bài hát kết thúc mĩ mãn với sự tự hào của cả đội Tan . . .

Lin hào hứng :

Em sẽ được giải phóng các em ấy sao?

Tất nhiên. Về khoản hát hò Zita là bất bại – Tan khẳng định

Mãi mới được câu tử tế – Zita quen bị anh Hội trưởng bắt nạt nên có chút ngạc nhiên

Đội của cậu không tham gia à! – Gum hỏi Puny

Puny thở dài ngao ngán . . Bắt đầu kể tình trạng hiện tại của đội. Đầu tiên là Minh Yên, anh chàng về trước Puny và Vyl rảnh rỗi quá nên “ trà đá tâm tình” với cô nàng sao chổi Hoa Phương. . Thực ra mà nói hai người này “ thất tình” đành mượn trà đá giải sầu .

Kết quả là hai chiến binh này tạm thời đang mất hết cả giọng hát VÀNG . Giờ chỉ còn biết ngồi ghế ngậm ngùi xem các đội khác lần lượt trình diễn còn mình ngồi dưới vỗ tay . . .

Mà còn cậu và tên Vyl đó đấy thôi- Gum lên tiếng

Tớ không nghĩ là anh ấy biết hát đâu

Sao lại thế! Anh Vyl mà hát thì đảm bảo sẽ rất tuyệt đấy! Người như anh Vyl mà hát thì sẽ thế nào nhỉ?- Lin tưởng tượng

Thôi. Anh ấy không dễ dàng lên sân khấu chỉ vì được bữa ăn như kia đâu. Kiêu ngạo kinh khủng >”<

Vậy sao cậu lại không hát? – Gum và Lin thắc mắc

Lin! Cậu quên rằng tớ sợ đứng trước đám đông rồi à?

À! Ừ nhỉ ! Lâu quá rồi bọn mình đâu có phải đứng trước đông người. Vậy là đội mình đơn thân độc mã rồi

Các đội khác lần lượt lên tranh tài. Tan thấy tình hình đội mình thắng quá dễ dàng như vậy không đành lòng. . . Muốn oai oai thêm chút. .

Tiếp theo sẽ là phần hát song ca vô cùng tuyệt vời của Vyl và Puny

Tiếng của Tan làm mọi người vô cùng kinh ngạc và bất ngờ. . .

C-Cái gì??? – Puny đang uống nước và kết quả là cô bé bị sặc nước ho mấy tiếng mới hoàn hồn

Cậu lên hát với Puny đi – Tan sau phát ngôn của mình đang cố thuyết phục tên cứng đầu

Không – Vyl cương quyết

Cái thằng này . . rốt cuộc đến bây giờ cậu vẫn bị lời nói của con bé đó mà không hát sao?

Con bé đó? – Câu nói của Tan làm Puny suy nghĩ mãi cho tới khi trở về

Cô bé rất ghét ai thất hứa – Vyl đáp

Cậu định giữ mãi lời hứa với cô bé đã bao năm không gặp, không thông tin, không hi vọng gặp lại hay sao? – Zita lên tiếng

Huan không chịu được sự cứng đầu và cố chấp của Vyl. Với tính cách khá là mạnh và dễ nổi nóng như Huan. Anh kéo Vyl đứng dậy , kéo thêm cô bé Puny đang ngơ ngơ gần đó. . ném được hai người tới sau sân khấu mới yên tâm quay vào.

Nếu anh không muốn thì chúng ta sẽ không lên đó hát

Cô bé mặc dù rất muốn được nghe Vyl hát một lần nhưng khi nghe được cuộc nói chuyện đó. Bản thân cô bé biết anh đang vì một người mà không hát. Và dường như người đó rất quan trọng với anh. Vậy thì cô có lí do gì để bắt anh lên hát cùng chứ! . . Càng nghĩ càng đau lòng . .

Cô muốn hát chứ?

Anh đã rất cương quyết trước khi bị kéo lên đây. . Và khi nhìn khuôn mặt của Puny không hiểu sao anh lại có suy nghĩ khác . . một điều gì đó thôi thúc anh phải hát cùng cô bé . .

Câu hỏi của anh làm cô đứt dòng suy nghĩ quay về với hiện tại và trả lời một câu rất “chân thành” :

Không.Có gì đâu.Cũng chỉ là bữa tiệc nhỏ thôi

Vyl nhìn cô bé. Cả khuôn mặt và lời nói đều hiện lên rõ mồn một chữ MUỐN to đùng mà vẫn còn dối lòng. . .

Vậy thì phải hát

Nhưng mà . . anh . . không thích . . mà

Ai bảo thế?

Cô bé xua tay phản biện sợ Vyl biết mình nghe trộm :

Trước giờ anh có bao giờ hát đâu

Thì bây giờ

Anh thực sự . . .

Anh gật đầu

Nhưng . . .

Còn thế nào nữa?

Tôi sợ đông người

Vyl suýt thì bị cô bé làm cho bật cười. Anh cầm tay cô kéo đi . . .Có anh nắm tay mọi sự lo lắng của Puny đều dần tan biến.  . .

Hai người sẽ trình bày ca khúc “ Half” . Và tiết mục cuối cùng sẽ đến ngay bây giờ – Tan đã vô cùng hào hứng

Anh có thuộc không đấy !- Puny nghi ngại nhìn Vyl

Còn cô có quên lời không đấy !- Vyl đáp trả

Cũng may là vừa nãy cô có đọc qua lời bài hát. Trí nhớ kém nhưng nếu vì cả đội mà phải thuộc thì Puny chắc chắn sẽ rất cố gắng thuộc nó! Vyl thì đương nhiên là anh chỉ cần nhìn qua vài lượt là có thể thuộc lời còn giai điệu thì đã nghe rất nhiều ở phòng tập! Cả hai bắt đầu cất tiếng hát. . .

Em có tìm thấy sự dịu dàng ở nửa kia trong anh

Ở khoảng cách này, nơi ánh mắt này

Anh không muốn đánh mất đi tình yêu của em

Dù em đã cố gắng, em vẫn không thể đọc được suy nghĩ của anh

Anh có yêu em?

Anh có bao giờ yêu em?

Oh baby!

Với nửa thứ hai anh quá thất bại

Mỗi phần chỉ có thể hứa một nửa lời hứa

Hãy để anh can đảm thổ lộ tình cảm cùng em

Có phải anh là người mà em luôn chờ đợi?

Từ ngày em gặp được anh

Em đã hoàn toàn không còn là chính mình nữa

Con tim anh mang một nửa là sự ngây ngô, nửa là sự chững chạc

Em rất muốn biết về anh, em thực sự muốn biết về anh

Ánh mắt mang một nửa của sự ấm áp, lại mang một nửa của nét lạnh lùng

Hãy để em nhìn anh một lần nữa

Em muốn cảm nhận tình yêu thực sự của anh

Anh dường như đã quên đi thứ được gọi là hạnh phúc

Nhưng nụ cười nơi em đã thức tỉnh anh

Cho anh thấy được chính mình trước đây

Anh là người mà em luôn chờ đợi

Khi anh bên em

Em đã thấy những ngôi sao sáng nhất trên bầu trời

Hãy để em nhìn anh một lần nữa

Em muốn của nhận tình yêu thực sự của anh

Em cho rằng một nửa này trong anh

Đã tìm lại được nửa kia của chính mình

Để những lúc em cảm thấy cô đơn lẻ loi

Vì tình yêu cần hai mảnh, tốt nhất anh nên để em cảm nhận tình yêu nơi anh

Em có tìm thấy sự dịu dàng ở nửa kia trong anh?

Cả khán đài lắng đọng và yên ắng trong giây phút từng câu hát ngân vang. . Âm điệu ngọt ngào và giọng hát hòa quyện của hai người làm bài hát trở nên vô cùng quyến rũ, du dương . . Cho tới khi giai điệu ấy nhỏ dần và kết thúc . . những tiếng vỗ tay  hò reo vang dội từ phía dưới không ngớt. . .

Chưa kịp tỏ sự ngưỡng mộ của bản thân với Vyl thì anh chàng đã rời xuống dưới từ bao giờ. Puny quay sang và cảm giác vui vẻ, hạnh phúc đang được thay thế bởi sự hụt hẫng có chút buồn.Cái nắm tay đó vẫn còn hơi ấm. Bàn tay ấy từ bao giờ đã buông khỏi tay cô . . Thậm chí cô đã vui tới mức quên đi điều đó . . .

Anh Hội trưởng cũng tỏ rõ sự ngạc nhiên :

WOW! Wonderful ! Hai đứa dấu cả bọn tập riêng chứ hả? Sao có thể hòa hợp tới vậy

Em/Anh chỉ ngạc nhiên về Vyl/ Puny – Lin và Zita lại ăn ý tập hai

Rồi cả hai người nhìn nhau tít mắt cười. .

Puny của tớ vừa dễ thương, vừa hát hay nữa – Gum ôm Puny ngưỡng mộ

Có sự an ủi này cô bé mới nở được nụ cười mà lẽ ra nó vẫn phải thường trực trên môi cô nhất là khi ở trong hoàn cảnh như thế này. Vậy mà ai dè . . lại có người “ đáng ghét” vậy chứ !!!!

Về nằm suy ngẫm, cô bé hình như nhận ra trong cuộc sống của mình không thể thiếu cái kẻ đáng ghét đó . . . dù chỉ trong vài phút giây cũng không thể . . .

Chap 31: Người nào đó

Vyl nặng lẽ đi ra dạo theo con đường gần đó. . Những lời nói của bé Hạt Tiêu vẫn còn đọng trong kí ức của anh . . .

Bé Hạt Tiêu chạy lại gần Anh Hạt Dẻ, cười hồn nhiên:

- Anh Hạt Dẻ có biết hát không?

Hạt Dẻ gật đầu .Bé Hạt Tiêu tiếp tục:

- Vậy anh Dẻ hát cho bé Tiêu nghe đi!

- Nhưng anh không thích hát

Bé Tiêu ủ rũ lắc lắc tay anh Dẻ nũng nịu :

- Anh Dẻ hát đi mà! Huhuhu

- Được rồi. Bé Tiêu đừng khóc

Hạt Dẻ lau nước mắt cho Hạt Tiêu. . Trông cô bé khóc thật tội nghiệp. Vậy mà sau khi hát xong, bé Tiêu lại hí hửng vỗ tay ca ngợi anh Hạt Dẻ “yêu” của mình.

Hạt Dẻ chỉ biết bó tay với bé Tiêu . Nhưng câu nói ngay bây giờ đây liệu có làm cho Bé tiêu đau lòng và ghét cậu không. .

- Bé Tiêu !

Bé Tiêu ngoan ngoãn lễ phép đáp lại:

- Vâng anh Dẻ ! Anh Dẻ hát hay nhất quả đất đó

- Anh xin lỗi

Cô bé ngơ ngơ chưa hiểu:

- Sao anh Dẻ lại xin lỗi bé Tiêu ! Anh hát hay mà !

- Không phải vậy! Chuyện khác

- Là chuyện gì mà anh Dẻ lại xin lỗi

Nghe giọng nói trong trẻo và ngây ngô của bé Tiêu, Hạt Dẻ lại không đành lòng nhưng vẫn phải tiếp tục

- Nếu 1 ngày nào đó anh không ở cạnh bé Tiêu thì bé Tiêu vẫn phải vui vẻ, lạc quan như bây giờ, biết chưa?

- Sao . . Sao anh . . lại không ở cạnh Tiêu ! Không được đâu ! Ứ Ừ !!!!! Tiêu không chịu đâu . .

- Ngoan, anh Dẻ từ giờ sẽ không thể hát và chơi cùng bé Tiêu rồi

- Hức. . hức . . anh Dẻ ác lắm! Anh Dẻ bỏ Tiêu . . huhuhu

Bé Tiêu đánh vào người Hạt Dẻ nhưng cậu biết cô bé không dám đánh mạnh vì sợ cậu đau . .

- Anh Dẻ ác lắm nên bé Tiêu hãy quên anh Dẻ đi và sống hạnh phúc biết chưa?

- Anh Dẻ . . Anh Dẻ không ác . . Tiêu xin lỗi . . Tiêu sai rồi. Anh đừng ghét Tiêu. Từ bây giờ Tiêu sẽ học chăm, ngoan ngoãn, không khóc nhè, không làm khó anh Dẻ . . Không có anh Dẻ , ai sẽ bảo vệ cho Tiêu, Tiêu sợ bị bắt nạt. Không có anh Dẻ, không ai dỗ dành Tiêu hết. Không có anh Dẻ, Tiêu buồn lắm ! Anh Dẻ ở lại với Tiêu đi mà

- Bé Tiêu . . Anh . .

Chưa kịp nói hết câu bé Tiêu đã nhào vào ôm chặt Hạt Dẻ. . Cậu cũng ôm chặt cô bé. Ai mà không ghét cảnh chia li đầy nước mắt nhưng dù thế nào người ra đi vẫn là người đau và vấn vương hơn cả.

- Vậy . . anh Dẻ phải về thăm Tiêu nha – Bé Tiêu mãi mới chịu buông Hạt Dẻ ra và vẫn còn đang sụt sịt

- Chắc khó lắm

- Anh Dẻ đi xa lắm à?

- Ừ

- Em cũng muốn đi

- Xa vậy bé Tiêu không đi được đâu. Tiêu hứa với anh là ngoan rồi nhớ không?

Bé Tiêu gật đầu miễn cưỡng . .

- Phải nghe lời mẹ. Không được khóc nhè

- Vâng. Từ giờ Tiêu sẽ không được nghe anh Dẻ hát nữa. Anh Dẻ phải hứa một điều với Tiêu cơ

- Bé Tiêu hư! Dám đặt điều với anh à?

- Không biết đâu ! Anh Dẻ toàn thắng Tiêu thôi phải cho Tiêu một lần thắng chứ

- Được rồi. Ngoại lệ 1 lần

- Anh chỉ được hát ình Tiêu nghe thôi! Tiêu không thích ai khác cũng được nghe anh Dẻ hát cho như vậy đâu ( bé mà đã biết “ giữ người” rồi đấy)

- Bé Tiêu dễ thương! Chỉ hát ình Tiêu thôi được chưa!!!

- Anh hứa rồi đấy! Ngoắc tay nào

- Ngoắc tay

Hạt Dẻ xoa đầu bé Tiêu . . Và chào tạm biệt. Trước khi đi Hạt Dẻ có nói:

- Anh sẽ nhớ em lắm, bé Tiêu ngốc !!!!!

Vyl vẫn miên man theo dòng cảm xúc về điều bé nhỏ hồi đó . Và lời hứa đó giờ đây đã không còn. . .

“ Em có ghét tôi không khi giờ đã phá đi lời hứa đó. Em có còn hay khóc như trước không? Liệu khi nhìn thấy tôi như khi nãy em có oán trách hay hờn dỗi . Xin lỗi , cô bé ấy quá giống em, giống đến nỗi tôi không thể tin được. Có phải tôi đã thích cô bé ấy rồi?”

Cậu lại nhớ bé Hạt Tiêu à! – Huan từ đâu bất chợt lên tiếng

Ừ. Lời hứa

Cũng đâu thể trách được. Cô bé giờ ở đâu cậu có biết không? Ngay cả cái tên thật của cô bé cậu còn không rõ. Thì đừng cố chấp với lời hứa hẹn của thời con nít nữa. Quay về với thực tại đi ! – Huan vỗ vai Vyl

Huan biết mình cũng không thể làm gì hơn. Anh chỉ nói vậy để Vyl sớm có thể quên lời hứa với cô bé đó. . Anh để Vyl lại 1 mình . .

Dù khi ấy chỉ là lời hứa của một cậu bé và một cô bé nhưng đó là cả một loại tình cảm đặc biệt. Cô bé ấy là người đầu tiên cười thân thiết và hồn nhiên với anh, là người đầu tiên đứng trước mặt anh mà bật khóc nức nở, là người đầu tiên ôm anh bằng tình cảm ấm áp, là người đầu tiên làm trái tim lạnh lùng bao lâu tan chảy. . . Làm sao lại không nhớ cô bé ấy? Làm sao quên đi được?

Puny – Hạt Tiêu. Rốt cuộc tình cảm của anh là thế nào?

Anh không để bản thân quên Hạt Tiêu . . .

Lại vẫn từng ngày rung động trước cô bé ngốc Puny. . .

Một người đã bao năm không gặp lại, khuôn mặt của cô bé ấy bây giờ đã thay đổi bao nhiêu làm sao còn nhận được ra. . .

Một người ngay trước mặt anh lúc nào cũng đáng yêu và phiền nhiễu, thi thoảng lại cười đến mê hồn, ấm áp truyền đến trái tim lạnh giá, anh không thể không thích cô gái ấy được. . .

Chìm trong một biển suy nghĩ rối như tơ vò, đầu đau nhức, anh thật sự rối loạn và khó nghĩ. . .

* * *

Sáng – 7h

Là ngày cuối cùng của chuyến đi. Ai cũng có một cảm xúc tiếc nuối. .

Cả buổi sáng mọi người được tự do chơi tùy ý trước khi trở về nhà. Mọi người nhìn ngắm lại khung cảnh thanh bình và trong lành nơi đây. Còn cô bé Puny ham ngủ nướng thì vẫn đang say giấc . .

Tới chiều – 5h30

Em dậy rồi à ?! – Minh Yên từ đâu đi tới vẫn cái giọng khàn khàn do uống nước lạnh hôm qua

Cô bé quay đầu lại :

Chào anh

Ừ. Ra đây hóng mát không ngờ lại gặp em. Hôm qua, em hát hay lắm!

Nhắc đến chuyện hôm qua cô bé lại thấy khó chịu. Thứ nhất là vì tên đáng ghét làm cô bé mất hứng. Thứ 2 là nối tiếp điều 1, cô bé mất hứng nên cuối cùng cả bàn tiệc nhỏ xinh đó đã dành hết cho đôi Tan. . Dù phần thắng là dành cho cả 2 đội. .

Thế mà Vyl thì biến mất, Minh Yên và Hoa Phương bị viêm họng chả muốn đụng vào đồ gì hết. . Còn mình Puny cũng chả hứng thú nữa vì nhiều chuyện nên bữa ăn dâng luôn cho đội kia. . Đến đêm bụng réo lên ầm ĩ cô bé mới thấy hối hận vì hành động không suy nghĩ của mình. . Giờ nhắc lại vẫn còn thấy bực bội !

Vâng. Nhưng mà có mỗi anh công nhận điều đó thôi

Vậy ra là ai đó đã chê em sao?

Cũng không hẳn cơ mà nhìn chung là như thế

Vậy thì em có thể chấp nhận anh

Cô bé lắc đầu. Đâu phải cô bé muốn nghe những lời khen ngợi, yêu thương . .

Em không thể nhận lời

Tại sao?

Không tại sao cả. Em chỉ muốn nói thật rằng em coi anh như một người anh trai.Em sợ rằng nếu em nhận lời bây giờ chỉ là lừa dối anh. . .

Anh có thể chờ. . .

Cô không hiểu tại sao lòng mình chỉ muốn dừng lại ở mức độ ấy . Chẳng phải vì cô đã thích người nào đó mà không thể chấp nhận anh. . . Nhưng với người thực lòng thích cô thì khác. Người đó nếu biết cô không để ý tới ai thì chắc chắn sẽ nỗ lực bằng được. . .

Cô quý Minh Yên nên không thể làm tổn thương người cô yêu quý được. . .Nếu một lời nói dối có thể làm anh từ bỏ thì cô sẽ nói dối. . .

Thực ra. . . em thích Vyl – Cô phải nói vậy thôi vì chẳng còn cách khác

Em thích cậu ta?? Cậu ta có thèm quan tâm tới em không??

Cho dù hơn cả như vậy! Em biết người đó chưa bao giờ dành cho em những câu nói yêu thương như bao người khác ! Mà người đó chỉ châm chọc có khi còn mắng hay chọc giận nhưng lại ẩn chứa trong đó sự quan tâm! Dù rất lạnh lùng và có vẻ vô tâm nhưng bên trong con người ấy lại có trái tim biết yêu thương và bao bọc người khác theo cách mà chỉ người đó có . . .

Lần này, mức độ nói dối của cô hình như hơi quá thì phải. . . Nhưng chính cô cũng không hiểu tại sao mình có thể nói một cách trôi chảy như thế !!!

Minh Yên lặng im . . Khi anh chưa nghe những lời này trong lòng anh luôn có niềm tin rằng nhất định sẽ chinh phục được cô bé này. Nhưng giờ đây niềm tin ấy đã không còn mạnh mẽ như lúc đó nữa. . Không ngờ rằng trong trái tim cô anh cho dù là 1 chút cũng không bằng người đó của cô. .

Puny nghĩ mình nên đi khỏi đây trước khi cô để anh biết mình đang nói dối.Cô bị Minh Yên kéo lại :

Sao lại là cậu ta. Cậu ta có gì hơn anh chứ! Chỉ là kẻ làm em đau.Vậy có gì để em yêu chứ. . .

Minh Yên kéo cô bé lại gần mình và ghì chặt không buông. Cái ôm này như 1 sự muốn chiếm hữu chứ không phải cái ôm của sự yêu thương . .

Anh ấy kém anh ở những điều đó. Nhưng em thích anh ấy

Cô bé cố gắng thoát khỏi người Minh Yên như tìm sự giải thoát khỏi cái cảnh tượng này

Thế sao?

Minh Yên ôm lấy cô chặt hơn. Anh hôn lên má cô. Cô cố gắng đẩy anh ra. Không thể như thế được. . Cô chỉ coi anh như người anh thôi. Cô không muốn bản thân phải ghét anh . . .

Puny bật khóc. . Lúc này Minh Yên mới buông cô  ra. Còn chưa kịp nói lời xin lỗi cô đã chạy vụt đi. . Trong lúc chạy đi cô đã không nhận ra mình đang đi vào khu cấm mà thầy đã nhắc nhở . .

Chap 32: Lạc

Khoan đã Bảo Uyên ! Em đang chạy vào khu vực cấm đấy ! – Minh Yên đuổi theo cô bé

Vì chạy một cách vô định không phương hướng nên cô đã chính thức lạc giữa rừng cây quay đi ngoảnh lại thì vẫn không thể biết ra bằng cách nào. Đến giờ cô mới thấy tác hại của việc làm mà không suy nghĩ là thế nào. .

Trong người Puny  ngoài cái điện thoại ra thì không có gì hết! Mà ở nơi hoang vu và heo hút thế này có điện thoại thì cũng không gọi được !!! Cô nghe tiếng gió rít mà người cảm thấy lành lạnh . . Lúc ra ngoài hóng gió Puny cũng chỉ khoác một chiếc áo khoác mỏng giờ thì nó cũng không giúp đỡ lạnh hơn là bao . .

Trời về chiều không gian dần trở nên tối hơn . . Lại là điều khiến cô sợ hãi nhất: bóng tối . . và một mình . .

* * *

Các em chú ý! Đến giờ trở về rồi! Đội nào về đội nấy và lên xe nào! – Thầy phụ trách lên tiếng

Nào mấy đứa lên xe đi chứ – Hội trưởng Tan cũng lên tiếng

Gum này cậu có thấy Puny đâu không? – Lin ngó nghiêng xung quanh và nhận ra thiếu mất Puny

Chắc cái tên quái gở Vyl lại dẫn cậu ấy đi ấy mà

Vừa nói dứt câu thì Vyl lù lù đi ra . . .

Này Vyl , Puny đâu rồi? – Gum chạy tới điều tra

Vyl có chút ngạc nhiên nhưng rồi không nói gì cả. Anh đang rối loạn tâm lí vì cảm xúc của mình

Anh có nghe thấy không? Puny đâu rồi ?! Từ sáng tới giờ chưa ai nhìn thấy cậu ấy cả . .

Lần này Vyl bắt đầu biểu lộ cảm xúc hơn nhưng vẫn không nói gì


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .